Vợ anh ấy lại càng không cần phải nói, trước kia thỉnh thoảng còn có thể trông thấy cô ấy ôm tã bọc dỗ dành, từ khi hai người bắt đầu cãi vã tới tấp, khoảng thời gian này cô ấy cũng không hề bước ra khỏi cửa.
Lâm Tĩnh nghĩ một lúc nói: “Chắc là vì đứa con nhỉ?
Thật ra quãng thời gian này nghe kể, Trần Như cũng thấp thoáng đoán được vài phần, lúc này cũng nói: “Hình như là vợ của phó tiểu đoàn trưởng Trần không chấp nhận được đứa con đã mất, nhưng anh ấy hy vọng cô ấy có thể nhìn về phía trước, mỗi lần hai người nói tới vấn đề này đều sẽ cãi nhau.
“Cũng đáng thương. Tống Ngọc Bình thở dài, lại nói: “Thật ra phó tiểu đoàn trưởng Trần cũng không nói sai, đứa con cũng đã mất, lão Thẩm đắm chìm trong quá khứ cũng không phải cách.
Trần Như lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Quanh năm suốt tháng phó tiểu đoàn trưởng Trần đều ở bộ đội, không chừng đứa con lớn chừng này cũng chưa từng gặp được vài lần, tất nhiên anh ấy dễ dàng buông bỏ. Nhưng vợ anh ấy thì sao? Đứa con do cô ấy sinh, nuôi, chăm bị mất, làm sao có thể dễ dàng quên đi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây