Tống Ngọc Bình gật đầu: “Tối qua chị đã hỏi rồi, cậu ấy cũng cảm thấy kỳ lạ, sợ không có người ở phòng chính, kêu chị đến hỏi em. Nhưng nghe Lâm Tĩnh nói vậy, dễ nhận thấy cũng không nghe thấy: “Trong nhà bọn họ có một đứa bé còn đang quấn tã, nhưng đứa bé này một là không quấy khóc, hai là không cần thay quần áo tã lót, em cảm thấy có thể sao?
Đương nhiên là không thể nào, không nghe thấy tiếng quấy khóc của đứa bé, còn có thể giải thích rằng đứa nhỏ ngoan ngoãn im lặng, không thích khóc lóc. Nhưng chưa từng phơi quần áo, tã lót của trẻ con… Thật sự không thể nào giải thích.
Chịu ảnh hưởng của Tống Ngọc Bình, cả ngày Lâm Tĩnh suy nghĩ về chuyện nhà của phó tiểu đoàn trưởng Trần, nhưng trên thực tế vợ chồng bọn họ cãi vã cũng không có gây náo động lớn trong khu tập thể, ngược lại có phụ huynh học sinh hỏi thăm chuyện bếp ga với Lâm Tĩnh.
Phụ huynh đó chính là mẹ của Mẫn Mẫn, cô ta ở cùng tòa một với quân tẩu, người mà ngày hôm qua bị hấp dẫn bởi mùi thơm đồ ăn của Trần Như xào, nghe đối phương nói là nhà họ Kỷ đã thay bếp ga, tò mò dùng như thế nào, nên buổi chiều thừa dịp đón con hỏi Lâm Tĩnh.
Trùng hợp lúc đó có vài phụ huynh tới đón con, nghe được lời của mẹ Mẫn Mẫn bèn miệng không ngừng hỏi. Thật ra câu hỏi vẫn là mấy vấn đề đó, giá cả của bếp ga có đắt hay không, bật lửa có dễ không, có an toàn không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây