Lâm Tĩnh trừng to mắt, muốn đẩy anh ra nói anh giở trò vô lại, nhưng hai tay cô vừa có động tác, thì đã bị Kỷ Minh Quân nắm lấy cổ tay, trực tiếp kéo lên đỉnh đầu cố định lại, tiếp tục đi sâu nụ hôn này.
Lúc Lâm Tĩnh tan ca rời khỏi nhà trẻ cố tình không đóng cửa sổ, thông gió một đêm, sáng sớm hôm sau sàn nhà đã khô ráo, thoạt nhìn bàn ghế giường chiếu cũng rất sạch sẽ.
Nhưng Lâm Tĩnh không gấp rút đi lãnh mền chăn ruột bông, mà là mở cửa sổ ra tiếp tục thông gió, đồng thời bắt đầu bố trí phòng học.
Vách tường phòng học trắng xanh, có một ít lâu năm, lần này cũng không có quét vôi lại, cho nên nhìn vách tường hơi tối màu, có nhiều chỗ còn tróc cả vôi.
Nơi tối màu không cần quan tâm, nhưng chỗ tróc vôi vẫn phải che lấp lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây