Nhưng Lâm Tĩnh lại chú ý tới câu trước, vào sinh ra tử.
Đây là lần đầu tiên Kỷ Minh Quân dùng từ ngữ như vậy nhắc về chuyện từng trải hồi trước, tuy giọng điệu vẫn hời hợt, nhưng trái tim của Lâm Tĩnh vẫn run lên.
Kỷ Minh Quân không phát hiện Lâm Tĩnh không đúng, tiếp tục nói: “Loại người như Triệu Hoằng Nghị, nếu thương con, chắc chắn sẽ không để con chịu thiệt, ngược lại, mặc cho anh ta cưới một người như thế nào, cuộc sống ba đứa nhỏ của anh ta đều không dễ chịu. Hơn nữa không phải anh nói chuyện cay nghiệt, đầu óc của đồng nghiệp em xác thực không đủ lắm, bày mưu trí với Triệu Hoằng Nghị, cô ta vẫn non nớt quá.
Lâm Tĩnh không nhịn được phì cười ra tiếng, hỏi: “Trong mắt anh, có phải em cũng ngốc như vậy không?
Kỷ Minh Quân cười: “Em thế này làm sao có thể gọi là ngốc, em đây gọi là đơn thuần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây