Nhưng Lâm Tĩnh cảm thấy bao nhiêu năm qua cô đều sống như vậy, trước đó kỳ sinh lý khó chịu đến nỗi sắc mặt trắng bệch cũng kiên trì đi làm, lần này cô tới tháng đều chẳng sao, hơn nữa thời gian khó chịu đều đã qua đi, may hai đồ bọc nhẹ nhõm thoải mái.
Đối với cô, điều này cũng xác thực nhẹ nhàng, cũng không cần vẽ đường may, trực tiếp lấy kéo, sau khi cắt ra hình dạng mà mình muốn, cô giẫm máy may vá đường viền, tiếp theo khóa nút lại là được, làm xong hai đồ bọc vẫn chưa tới nửa tiếng đồng hồ.
Nhưng nước nóng trong bình thuốc nước không còn nóng như thế kia nữa, trước khi đổi đồ bọc, Kỷ Minh Quân thay nước trước, sau đó nhét bình vào trong đồ bọc, đừng nói chứ, cũng xài tốt lắm, buổi tối đi ngủ cũng không cần lo lắng dây thừng bung mở lăn bình thuốc nước ra ngoài.
…
Kỳ sinh lý của Lâm Tĩnh không kéo dài quá lâu, đến thứ bảy thì đã kết thúc, chủ nhật cô rất muốn khao mình ăn một ít đồ cay, trùng hợp tuần này thức ăn của căn tin đơn vị thanh đạm, Kỷ Minh Quân cũng vậy, buổi tối xào đồ ăn ngay cả một trái ớt cũng không chịu cho, miệng của cô nhạt tới mức cần gấp sự kích thích của ớt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây