Tống Ngọc Bình gật đầu, lộ vẻ mặt thổn thức nói: “Các em tùy quân muộn không biết rõ, vừa mới nãy chị đang nói vợ của tiểu đoàn trưởng Triệu, năm trước cô ta sinh bệnh nằm viện, chịu đựng hết nửa năm qua đời.
Chợt Trần Như hiểu ra: “Hóa ra là cô ta.
“Đúng vậy, lúc bấy giờ vì chuyện trồng rau, chị cãi nhau với cô ta không ít, kết quả… Tống Ngọc Bình thở dài: “Người đang yên đang lành, còn trẻ tuổi như vậy thì đã mất rồi. Thật ra hiện nay nhớ lại, năm xưa giữa chúng chị cũng không có mâu thuẫn lớn như thế nào…
Lúc Trần Như đến tùy quân thì đối phương đã nằm viện, hai người chưa từng giao tiếp thế nào, nhưng rốt cuộc cũng từng ở trong một khu tập thể, xem như là nhà hàng xóm, nghĩ đến cô ta tuổi còn trẻ đã qua đời, cũng không nhịn được than thở theo: “Em nhớ hình như tuổi tác của cô ta không lớn.
“Sinh vào năm bốn mươi mốt, đến năm nay tính đâu ra đấy cũng chỉ hai mươi tám tuổi. Tống Ngọc Bình nói: “Cô ta còn có ba đứa con, năm nay đứa lớn nhất cũng mới tám tuổi, tuổi còn nhỏ thì đã không còn mẹ, về sau cũng không biết phải làm sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây