Tuy nhiên cô làm được một lúc cứ cảm thấy không đúng, hôm nay vốn chính là trời u ám, máy may cũng không phải để đối diện cửa sổ, ánh sáng quá tối, mỏi mắt, bèn bật đèn lên.
Sau khi bật đèn lên thì Lâm Tĩnh làm việc cũng nhanh hơn, vài phút may xong đôi vớ, lật lại nhìn sơ, cảm thấy khá tốt, cô cất lại chung với vớ mới may trước đó, dự định chờ sau khi trời nắng giặt xong phơi khô.
Lâm Tĩnh cất tất lại, từ trong tủ quần áo lục ra một miếng vải màu xanh lá cây, có lẽ vì đều là quân nhân sống trong khu tập thể, vải vóc khác trong hợp tác xã cung tiêu không nhiều, vải vóc quân dụng lại không ít. Lần trước Lâm Tĩnh đến hợp tác xã cung tiêu nhìn thấy, bèn dùng phiếu vải còn lại trong nhà mua một miếng vải về, dự tính may áo sơ mi cho Kỷ Minh Quân.
Đây là kế hoạch muốn làm từ lâu, chỉ là khoảng thời gian trước quá bận rộn, cho nên kéo dài tới tận bây giờ.
May áo sơ mi phiền phức hơn hẳn làm túi đeo hoặc vớ, chỉ vẽ đường thì đã tốn hết không ít thời gian của Lâm Tĩnh, cả buổi trưa cũng chưa cắt xong. Lúc ăn cơm, Lâm Tĩnh căn cứ thời gian rảnh rỗi của một tuần qua để ước tính thử tiến độ, chủ nhật tuần sau có thể làm xong thì đã cám ơn trời đất rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây