Kỷ Minh Quân lại không say lắm, chỉ là hơi choáng váng, không dám đạp xe chở Lâm Tĩnh về. Lâm Tĩnh pha một ly nước đường cho anh, hỏi: “Không sao chứ? Có cần vào phòng nằm một lát không?
“Không sao. Kỷ Minh Quân nhận lấy ly tráng men, hỏi: “Đúng rồi, chẳng phải em nói trong nhà có ảnh chụp trước kia sao?
Lâm Tĩnh suýt nữa đã quên mất chuyện này, không ngờ rằng anh vẫn ghi nhớ, ngây người nói: “Thế thì phải kêu mẹ em tìm thử.
Trương Tú Mai đổ rác xong mới từ bên ngoài trở về, nghe thấy lời của Lâm Tĩnh bèn hỏi: “Tìm gì?
“Ảnh chụp hồi trước của Tĩnh Tĩnh, cô ấy nói mẹ đều đã cất lại, mẹ còn nhớ để ở đâu không? Kỷ Minh Quân ngẩng đầu lên hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây