Thực tế trên đường Lâm Tĩnh cũng hơi sợ hãi, chủ yếu là cô ra khỏi cửa tương đối sớm, nửa đường trước cơ bản không có ai. Nhưng sau năm giờ rưỡi thì tốt rồi, tuy người khác đạp xe nhanh hơn cô, nhưng tốt xấu thấy được bóng người.
Bởi lái xe chậm, lúc Lâm Tĩnh đến đơn vị đều đã năm mươi tám phút, cô sợ không kịp giờ bèn không ghé căn tin, khóa xe xong trực tiếp tiến về phân xưởng. Cũng may cô sớm có chuẩn bị, trước khi đi có đem theo hộp bánh quy thu dọn ra vào tối qua, sau đó dùng bình nước quân dụng bị Kỷ Minh Quân đào thải đi rót nước nóng, sau khi ngồi vào vị trí làm việc bánh quy kèm nước nóng, miễn cưỡng ăn no một nửa.
Buổi trưa thì vẫn ăn ở căn tin, tuy dựa theo phong tục, kết hôn ba ngày phải về nhà mẹ, nhưng thời buổi này khẩu hiệu hô là “Bắt cách mạng, thúc đẩy sản xuất, công việc làm trọng, về nhà mẹ đều lựa lúc nghỉ ngơi. Bởi vậy, tuy Lâm Tĩnh trở về thuận tiện, nhưng vì chờ Kỷ Minh Quân, vẫn quyết định chủ nhật về.
Thật ra cũng không có hoãn lại mấy ngày, thứ tư lễ Quốc Khánh, hôm nay đã là thứ bảy.
…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây