Nhưng cô vừa mới tỉnh dậy nên trong một chốc một lát cũng ngủ không được, vì thế cô nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần sau đó dừng lại bên mép giường.
Ngay sau đó Lâm Tĩnh cảm giác được bên cạnh trùng xuống, giọng nói của Kỷ Minh Quân cũng vang lên theo: “Còn chưa dậy sao?
Lâm Tĩnh không hé răng.
Kỷ Minh Quân không nói nữa nhưng cô nghe được tiếng sột soạt cởi quần áo, nghĩ đến hiện tại chính mình còn đang trần trụi nên cô vội vàng mở to mắt ra nói: “Anh trở về…
Giọng nói của Lâm Tĩnh đột nhiên im bặt, cởi quần áo gì chứ rõ ràng áo khoác trên người Kỷ Minh Quân vẫn còn đang chỉnh tề mà! Trong lòng Lâm Tĩnh chợt hiểu ra anh lại đang trêu cô, cô trừng mắt oán giận liếc nhìn anh nói: “Sao anh lại như vậy hả?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây