Hướng Hoa nhìn thấy hai người đi vào ngõ nhỏ không người, trong lòng khinh bỉ Mạt Mạt muốn chết, nhưng lại không nén được tâm tư xấu xa, cực kỳ hưng phấn, tiếp tục đi theo, mãi cho đến khi đi vào trong ngõ nhỏ lại phát hiện không có ai ở đó mới bắt đầu sửng sốt.
Liên Thanh Bách từ phía sau vỗ vai Hướng Hoa: “Này, cậu đang tìm tôi à?”
Mạt Mạt lạnh mặt, Hướng Hoa thật đúng là âm hồn bất tán, dám ở trên đường cái theo dõi cô.
Hướng Hoa hoảng sợ, nhưng sau đó cũng trấn định lại. Thấy Mạt Mạt nhìn mình giống như nhìn rác rưởi, tâm tính càng thêm vặn vẹo, vẻ mặt trào phúng nhìn Mạt Mạt: “Đi theo thì sao chứ? Đồng chí giải phóng quân, tôi nói cho anh biết nhé, cô gái này tôi có quen biết. Cô ấy và anh trai tôi có quan hệ không rõ ràng, bây giờ lại còn thông đồng với anh nữa, anh đừng bị bề ngoài của cô ấy lừa gạt.”
Trong lòng Mạt Mạt lại càng thêm khinh bỉ Hướng Hoa. Người đàn ông này không chỉ là nhân phẩm có vấn đề mà tư tưởng còn dơ bẩn nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây