Mạt Mạt giơ đồng hồ trên tay lên: “Không muộn, là tôi đến sớm, đi thôi, toà nhà bách hoá đã có rất nhiều người.”
Vệ Nghiên kéo Mạt Mạt: “Đi.”
Mạt Mạt vui vẻ, phụ nữ bẩm sinh đã thích dạo phố, Mạt Mạt chủ yếu đi xem chất liệu của quần áo, bây giờ đã có một ít vải lụa rồi.
Mạt Mạt mua không ít tơ lụa, trong đầu đã có suy nghĩ làm nhiều quần áo tơ lụa.
Vệ Nghiên không thích may quần áo, cô ấy chỉ thích cái đã làm xong rồi, bây giờ quần áo của toà nhà bách hoá đều là sản phẩm mới từ phương Nam chuyển đến, lưu lượng người giảm xuống đã được kéo lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây