Trang Triều Dương nói: “Vợ à, đã nhiều năm như vậy rồi mà giờ em mới nhớ tới để hỏi, cung phản xạ quá dài rồi.”
Mạt Mạt lườm anh: “Em vẫn chờ anh giải thích mà, đáng tiếc là không chờ được, chỉ có thể tự mình hỏi thôi.”
Trang Triều Dương nhéo mũi Mạt Mạt: “Vợ à, em không thể hoài nghi lòng trung thành của anh như vậy được, trả đũa như vậy là không đúng.”
Lỗ tai Mạt Mạt đỏ bừng: “Không lớn không nhỏ, mấy đứa nhỏ đang nhìn kìa.”
Trang Triều Dương cười: “Bọn nhỏ biết nhìn thời thế lắm, đã chạy ra sân sau chơi rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây