Lúc Mạt Mạt đến đó, bọn nhỏ đều ở ngoài cửa: “Sao mấy đứa lại ở bên ngoài thế?”
Vân Bình chỉ vào trong phòng bệnh: “Có một bà cụ đến, ông Hướng bảo bọn em đi ra.”
Mạt Mạt đứng ở cửa, nhìn thoáng vào bên trong thấy Ngô Mẫn. Không biết Ngô Mẫn đã nói cái gì, vẫn đang khóc không ngừng.
Tóc Ngô Mẫn được chải gọn gàng, trên tay còn đeo một cái vòng vàng lớn.
Mạt Mạt nhìn về phía hộc tủ trong phòng bệnh, không có trái cây hay thực phẩm dinh dưỡng gì hết. Đến thăm bệnh nhân như thế này thật sự không thành tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây