Mạt Mạt ngồi dậy: “Anh đã quên cha vợ của anh rồi à? Cha cũng quen biết không ít người, nghề gì cũng có. Hơn nữa những người ở tuổi cha thì phần lớn đã về hưu rồi, cha đi tìm thì nhất định sẽ tìm được thôi. Về phần người quản lý, không phải đã có cha đó rồi sao?”
Trang Triều Dương cười: “Cha đúng là người thích hợp nhất, như vậy có làm cha mệt lắm không?”
Mạt Mạt cười: “Yên tâm đi, cha không ngồi yên được đâu. Mỗi ngày đều lẩm bẩm chuyện về hưu sớm, ông ấy nguyện ý làm mấy chuyện này.”
Trang Triều Dương nói: “Nhưng mà kinh phí thì sao, không có tiền là không thể bắt đầu được đâu. Tiền lương của giáo viên, địa điểm học tập, đồ dùng luyện tập, những thứ này đều cần phải mua hết. Hiện tại tất cả mọi người đều khó khăn, quyên góp cũng không được đâu.”
Mạt Mạt nói: “Ban đầu thì cũng không tốn bao nhiêu đâu, nhà chúng ta cứ bỏ ra trước đã. Chúng ta chỉ là định hướng, còn ngày sau vẫn phải dựa vào chính bọn họ. Sau này nếu có thành công, nguyện ý trợ giúp, có thể đưa người qua đó học tập, anh thấy thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây