Mạt Mạt cắn môi: “Mẹ cũng không biết, được rồi, các con ngoan ngoãn, nghe lời, thì cha sẽ trở lại.”
Tùng Nhân còn muốn hỏi nữa, nhưng nhìn thoáng qua mẹ, không hỏi thêm nữa, cậu bé và em trai nhớ cha, mẹ càng nhớ cha hơn.
Tùng Nhân kéo tay An An: “Mẹ ơi, chúng con đi ngủ đây.”
Mạt Mạt gật đầu: “Đi đi.”
Mạt Mạt đợi bọn nhỏ về phòng hết rồi, mới tắt TV, trở lại phòng ngủ, mặc dù trong phòng ngủ ấm áp, nhưng chỉ có một mình Mạt Mạt rất cô đơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây