Liên Quốc Trung cười lạnh: “Nói con ngốc con còn không chịu thừa nhận. Sau khi học xong trường quân đội, nhất định sẽ căn cứ tình huống rồi sắp xếp cụ thể, chỉ biết rằng sẽ thăng mà không giáng. Hiện tại chính là lúc thiếu hụt nhân tài, sẽ không để cho con trở về làm đại đội trưởng, trở về chỗ cũ đâu, con đừng có nghĩ tới chuyện đó nữa!”
“Vậy thì con không đi.”
Liên Quốc Trung cũng không tức giận, vui vẻ uống rượu nói tiếp: “Vậy cũng không phải là chuyện mà con nói là được, quân nhân phải phục tùng mệnh lệnh.”
Liên Thanh Bách lúc này không lên tiếng nữa. Tâm tình hơi sa sút, anh ấy biết cha mình nói đúng, anh ấy không thể trở về được nữa. Thực ra anh ấy vẫn biết điều đó, chỉ là trong lòng uất ức một chút mà thôi.
Trong lòng Mạt Mạt lại rất vui mừng, như vậy là anh cả đã rời xa Hướng Triều Dương, cho dù là thực sự không phải là hoàn toàn không còn quan hệ gì, nhưng cho dù là sĩ quan gì thì cũng không cần phải xung phong ở phía trước nữa, vận mệnh của anh cả đã triệt để thay đổi rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây