Từ Lị tiếp tục nói, “Bọn em đã nói rồi, đó là anh họ chị, nhưng người ta không tin, cứ nhất định dùng những tư tưởng nhơ nhớp bẩn thỉu nghĩ về chị, tức chết bọn em mất thôi.”
Mạt Mạt cảm ơn Từ Lị, “Cảm ơn tụi em giúp chị nói chuyện.”
Từ Lị nói: “Cảm ơn cái gì, Mạt Mạt, chị đừng để cho những lời đồn đại đó truyền đi khắp nơi, thời gian lâu dần rồi, giả cũng biến thành thật.”
“Chị biết.”
Mạt Mạt đặt sách xuống, đi xuống bậc thang, đứng bên cạnh đám sinh viên nữ lớp số hai, “Tôi đang ở đây, có gì muốn hỏi thì trực tiếp hỏi, không cần suy đoán lung tung sau lưng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây