Vệ Nghiên nói: “Nhà chú út cho rằng chúng tôi đã cướp đi những thứ mà đáng lẽ ra họ nhận được, vậy nên đương nhiên sẽ hận chúng tôi. Thực ra thì bọn họ cũng không dám đụng tới mấy chú khác, chẳng qua là ức hiếp chúng tôi ở đây một thân một mình thôi.”
“Chú Chu với dì Thẩm không về à?”
Vệ Nghiên lắc đầu: “Chu Dịch không cho bọn họ quay về, anh ấy nói anh ấy có thể xử lý được.”
Mạt Mạt thầm cảm thấy đáng tiếc, đã nhiều năm rồi cô không được gặp chú Chu và dì Thẩm.
Vệ Nghiên không giống mấy tháng trước, mỗi ngày đều cau mày mày, hiện tại mỗi ngày đều rất vui vẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây