Ba cha con cùng đông thanh, “Ăn.”
Hai đứa trẻ xuống đất rất nhanh, Tùng Nhân nhảy xuống giường, “Ai xuống giường cuối cùng thì người đó dọn dẹp.”
Trang Triều Dương xuống giường chậm rề rề, nhặt chăn dưới đất lên giũ mấy cái, “Hai cái thằng nhãi này.”
Mạt Mạt chỉ ý cười nơi góc mắt của Trang Triều Dương, “Sau này đừng nhắc tới người cha nghiêm khắc nữa, em thấy số anh là số bị mấy thằng nhãi này bắt nạt đó.”
Trang Triều Dương thay luôn vỏ chăn, trong giọng nói tràn đầy áy náy, “Mấy tháng trời không gặp hai đứa, hay đứa này hiểu chuyện nghe lời, anh cũng nghĩ thoáng rồi, cha nghiêm khác gì đó, cả nhà hạnh phúc là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây