Mỗi một sạp hàng Mạt Mạt đều xem, xem cho đã mắt, còn có trang sức nữa, nhìn màu sắc cũng không quá đẹp, thấp nhất là ngọc.
Mạt Mạt thu hồi lại ánh mắt, nhìn thấy An An ngồi xổm trước mặt, hai tay đang cầm một cái ấn.
Ngụy Vĩ giật khóe miệng, anh ta vừa muốn cầm lên, bị một đứa trẻ cướp mất, vốn muốn thương lượng, đứa bé đừng có mà động đậy linh tinh, nhưng nhìn khuôn mặt, cạn lời, con trai Liên Mạt Mạt?
Đứa bé này đúng là rất giống Mạt Mạt.
Triệu Phong kinh hô, “Giống quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây