Trang Triều Dương đau đớn ngồi dậy, thở ra một hơi, coi như là trốn được rồi.
Mạt Mạt lên giường nằm, cười hì hì hỏi, “Đồ cổ ông ngoại để lại toàn là đồ thật chứ!”
Trang Triều Dương gật đầu, “Đương nhiên là thật rồi.”
Mạt Mạt yên tâm rồi, “Thế thì tốt.”
Trang Triều Dương nguy hiểm híp mắt lại, “Sao anh lại thấy trong lời của em có ẩn ý nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây