Mạt Mạt ôm sách, chạy xuống bậc thang dưới lầu, đến hai bậc cuối cùng thì nhảy xuống, “Đồng chí Trang Triều Dương, sao anh đến đây!”
Hai tay Trang Triều Dương đỡ lấy Mạt Mạt, “Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn như trẻ con vậy, ngã xuống thì phải làm sao?”
Mạt Mạt lè lưỡi, “Lần sau không thế nữa, anh vẫn chưa nói cho em, sao anh lại đến? Nghỉ phép hả?”
“Học thành hồ đồ rồi à? Đồng chí Mạt Mạt, anh đau lòng lắm đó, em đến kì nghỉ của chồng cũng quên rồi.”
Mạt Mạt giơ điều luật luật pháp dày cộp trong tay lên, “Do đọc nó đấy, quên luôn cả anh, em bù đắp cho anh, mời anh ăn cơm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây