Chị dâu Vương không có nhà ngoại như nhà Mạt Mạt, chị ấy chỉ có thể dựa vào bản thân.
Chị dâu Vương vẫn rất cẩn thận, định về mua rau của nông dân sau đó lên thành phố bán, sáng đi tối về, chỉ cần có thể bù vào tiền tiêu trong nhà, mệt một chút cũng không sao.
Chị dâu Vương kể cho Mạt Mạt ý tưởng, Mạt Mạt ủng hộ, Mạt Mạt còn đưa ra chủ ý, đồ núi cũng có thể đem tới thành phố để bán, bán trước nhà máy thì sẽ bán rất chạy.
Chị dâu Vương nếu không phải nhớ nhung đi dạo phố thủ đô, thì đã muốn lập tức về nhà rồi.
Sau khi ăn cơm xong, chị dâu Vương giúp Mạt Mạt rửa bát, “Chị quên kể với em, chị gặp Cảnh Tinh Tinh rồi, Cảnh Tinh Tinh lấy chủ nhiệm kia xong, cũng không biết làm sao, mãi không có con, nuôi một đứa con bại não, chị thấy đứa bé đó ngoại trừ có vấn đề về đi lại, phản ứng chậm ra thì chẳng khác gì đứa trẻ bình thường.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây