Điều này quả thực Mạt Mạt không biết, Tôn Nhụy thấy Mạt Mạt chịu nghe, tiếp tục nói, “Ông ta vốn muốn để tôi liên hôn, cho ông ta tranh thủ chút thời gian, nhưng chẳng ngờ, bên ông ta còn chưa có làm gì, tìm được Bàng Linh, ông ta vội vàng nhận lại Bàng Linh, ông ta không muốn nghỉ hưu.”
Tôn Nhụy nói hết một mạch, đợi động thái của Mạt Mạt, Tôn Nhụy thấy Mạt Mạt không hề có phản ứng quá mạnh, cắn răng, nói ra tin tức quan trọng, “Phạm Đại Bằng từ lâu đã biết Bàng Linh không chết, năm đó điều tra được Bàng Linh cứu người, nhưng ông ta biết Bàng Linh không xinh bằng tôi nên không tìm Bàng Linh về.”
Mạt Mạt ngẩn ra, còn có chuyện này?
Tôn Nhụy sợ Mạt Mạt không tin, vội nói, “Lời tôi nói đều là thật, nếu như có một câu nói dối, cả đời này tôi sẽ nghèo khổ.”
Mạt Mạt không tin thề thốt, từ những động tác nhỏ của Tôn Nhụy mà phân biệt lời nói của cô ta, Tôn Nhụy nói thật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây