Tôn Nhụy nhìn chằm chằm Bàng Linh như nhìn thấy quỷ, bước chân cứng ngắc bất động, Phạm Đông kéo góc áo Tôn Nhụy, sắc mặt Tôn Nhụy trắng bệch, môi run rẩy, mãi cho đến khi Bàng Linh đi tới.
Phạm Đông nhìn Bàng Linh nghi hoặc, sau đó nhìn Tôn Nhụy, “Em quen hả?”
Tôn Nhụy dường như mất tiếng, không thốt nên lời, chỉ có thể nhìn theo Bàng Linh đang đi tới.
Mạt Mạt lúc này càng thêm khẳng định, Bàng Linh chính là Phạm Linh.
Bàng Linh không nhìn Tôn Nhụy, đứng ở cửa chào tạm biệt Mạt Mạt, “Quay về đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây