Mạt Mạt vừa ra khỏi cửa, người đàn ông vừa rồi liền đuổi theo: “Đồng chí, xin chào, tôi tên là Ngô Đào.”
Mạt Mạt dừng bước: “Xin chào, tôi là Liên Mạt Mạt.”
Ngô Đào cười tủm tỉm: “À thì, lúc nãy cô hỏi thăm Bàng Linh nhà chúng tôi, không phải chỉ là cảm ơn đơn thuần đâu đúng không?”
Ngô Đào thấy Mạt Mạt nhíu mày, vội vàng nói: “Cô đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác đâu. Không phải là cô muốn biết tư liệu của Bàng Linh sao, tôi đưa cho cô nhé. Chắc là cháu trai của cô có ý với con bé Linh nhà chúng tôi chứ gì? Dự định khi nào sẽ đến cầu hôn thế?”
Tại sao Mạt Mạt lại có loại cảm giác Bàng Linh gả không được vậy? Chợt nghĩ đến hình tượng của Bàng Linh, ở thời đại này, muốn gả ra ngoài quả thực rất khó khăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây