An An kiễng chân, đứng trước cửa sổ, nhìn Hướng Húc Đông đi trong tuyết, lưu lại một hàng dấu chân, mãi cho đến khi hình bóng của Hướng Húc Đông biến mất, An An mới thu hồi ánh mắt, ngồi ở cạnh giường đầy mất mát.
Mạt Mạt ôm lấy An An: “An An đang nghĩ gì thế?”
An An ngẩng đầu: “Mẹ, An An cũng không biết, chỉ là trong lòng An An khó chịu, mẹ ơi, có phải An An bị bệnh không?”
Mạt Mạt ôm chặt An An: “An An không bị bệnh, An An thương ông nội Hướng.”
An An ôm lấy cổ Mạt Mạt, buồn bã gật đầu, cậu bé cảm giác mình thật lạ, ôm chặt mẹ: “Mẹ ơi, có phải An An là yêu quái ở trong sách viết không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây