Mạt Mạt về nhà, thấy thời gian vẫn còn sớm, trong nhà có không ít rau nên cô băm nhuyễn một ít, buổi trưa Mạt Mạt gói sủi cảo, mãi đến khi cho sủi cảo vào nồi nấu thì hai đứa nhỏ mới trở về.
Tùng Nhân cởi áo khoác cho An An, An An chạy đến bên cạnh mẹ, cái miệng nhỏ nhắn liến thoắng không ngừng: “Mẹ ơi, mợ mập lắm, mợ mập hơn trước rất nhiều, hơn nữa còn ăn khỏe nữa, mợ nói, bây giờ mợ phải ăn phần của hai người, mẹ…”
Tùng Nhân nhìn thấy em trai mở miệng liền trốn, Tùng Nhân ngồi ở phòng khách đọc sách hoạt hình, lỗ tai giật giật. Người mà thằng bé bội phục nhất chính là mẹ mình, thế mà mẹ có thể kiên nhẫn nghe An An lảm nhảm, còn có thể bồi theo nữa, tình mẫu tử thật là vĩ đại.
Mạt Mạt múc sủi cảo ra, Tùng Nhân tới giúp bưng mâm, An An phụ trách lột tỏi, Trang Triều Dương trở về, đi phía sau chính là Khởi Hàng.
Khởi Hàng càng lớn bộ dáng càng thêm lưu manh, hoàn toàn không giống người làm lính một chút nào mà chỉ giống mấy tên vô lại hơn, Khởi Hàng ôm An An: “Nhóc con, có nhớ anh không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây