An An líu ríu giọng trẻ con: “An An nhớ bà ngoại, nhớ ông ngoại, cũng nhớ cậu út, còn có ông cố ngoại và bà cố ngoại nữa.”
Điền Tình hôn An An một cái: “An An ngoan quá.”
Mạt Mạt là người cuối cùng bước vào trong nhà, không ngờ lại thấy Liên Ái Quốc tới. Không chỉ có Liên Ái Quốc mà còn có cả Liên Tùng. Đã rất nhiều năm rồi Mạt Mạt không gặp lại Liên Tùng.
Liên Tùng ngồi trên ghế không lên tiếng, nhìn thấy Mạt Mạt nhìn thoáng qua, sau đó rũ mắt xuống.
Mạt Mạt nhìn thấy, trong lòng Liên Tùng đang oán giận cô!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây