Sáng hôm sau Hướng Húc Đông tới, lúc đến không có Trang Triều Dương ở đó, trong tay ông ta xách một cái túi lớn, nhìn thoáng qua đứa bé, Hướng Húc Đông cảm thấy trong thân thể có động lực vô tận, đặt túi xuống rồi đi.
Triệu Tuệ cúi đầu nhìn cái túi: “Cái túi này thì làm sao bây giờ?”
Mạt Mạt nói: “Cái này là cho đứa nhỏ, chờ Triều Dương tới, xách về nhà là được.”
Triệu Tuệ rất tò mò Hướng Húc Đông cầm cái gì đến, cái túi rất nặng, cầm tới bên cạnh Mạt Mạt, mở túi ra, đều là đồ ăn, bên trong dễ thấy nhất là có một chai dầu đậu nành, có thể có khoảng hai cân, còn có một ít thịt.
Triệu Tuệ đặt cái túi xuống: “Rốt cuộc chị cũng tin em rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây