Trang Triều Dương hiểu rõ chuyện đã xảy ra, ôm lấy Tùng Nhân: “Tùng Nhân đã có thể xử lý chuyện rồi, thật lợi hại.”
Tùng Nhân kiêu ngạo ngẩng đầu: “Con đã sớm muốn đánh nó rồi, thật ra là bọn con cố ý để cho nó cướp, nếu không nó không giành được.”
Ánh mắt Trang Triều Dương liếc về phía Vân Kiến hỏi: “Chủ ý của người nào?”
Vân Kiến hắng giọng một cái, Tùng Nhân đang vui vẻ, căn bản không để ý tới tín hiệu của cậu, chỉ cậu: “Là cậu Vân Kiến, cậu nói, cho Tùng Nhân đánh nhau, lại còn là đánh thằng nhóc nhà kế bên.”
Mạt Mạt cười trộm, Vân Kiến lại bị Tùng Nhân nói hớ, Vân Kiến không còn hy vọng gì nữa rồi, đã nói là không được nói cho ai cơ mà?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây