Đáy mắt Vân Kiến loé lên sự mỉa mai, đứng thẳng lên, lạnh lùng nói: “Nơi này không chào đón mấy người, mời quay về.”
Hứa Noãn Tâm ra vẻ bị tổn thương sâu sắc: “Dì vì các cháu nên mới làm lính, mới có thể chủ động được điều tới đây, Vân Kiến, cháu nghe dì giải thích đã.”
Biểu cảm của Vân Kiến nhàn nhạt: “Không tiễn.”
Trong mắt Hứa Noãn Tâm ầng ậng nước, quay người chạy, Lý Lam đi theo ra ngoài, Vân Kiến nhàn nhạt đóng cửa lại.
Mạt Mạt thẳng người dậy: “Thật sự là dì út của em à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây