Mạt Mạt thu dọn xong, dẫn bọn nhỏ đi ngồi xe. Sàn xe khá cao, Mạt Mạt xoa xoa cánh tay, dùng hết sức mới bế được Tùng Nhân đưa lên, cánh tay cực kỳ đau nhức, chờ một lúc lâu vẫn không đỡ đau được bao nhiêu. Đến khi Mạt Mạt lên xe liền hạ quyết tâm, nhất định phải giảm béo cho Tùng Nhân, quá nặng.
Tùng Nhân ở khu nhà rất được hoan nghênh, ai cũng nguyện ý chọc cho Tùng Nhân cười rộ lên. Khuôn mặt Tùng Nhân tròn trịa, lại giống Trang Triều Dương, cười rộ lên trông rất ngu ngốc. Mạt Mạt mỗi lần nhìn thấy đều không có gì để nói, những người này là sợ Trang Triều Dương nên mới chọc Tùng Nhân để được an ủi.
Nhất là Liên Thanh Bách, trêu chọc Tùng Nhân làm đủ loại bộ dáng quái đản, khiến cho Trang Triều Dương tức giận túm lấy Liên Thanh Bách động thủ luận bàn.
Mạt Mạt nghe thấy Tùng Nhân gọi mình, hoàn hồn lại, Tùng Nhân chỉ vào bầu trời: “Mẹ, mẹ xem đám mây kia, giống như bánh bao ấy.”
Mạt Mạt nhìn thoáng qua bên ngoài, trong ánh mắt chờ mong của Tùng Nhân trả lời lại: “Bánh bột ngô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây