Lưu Miểu một khắc cũng không tiếp tục chờ được nữa, trở lại bệnh viện muốn xin nghỉ, viết thư giới thiệu, sáng ngày thứ hai ngồi xe rời đi.
Lưu Miểu trở về nhanh, quay lại cũng nhanh, trước sau không tới ba ngày, không chỉ một mình trở về, bà nội Lưu và ông nội Lưu cũng theo tới.
Mạt Mạt quan sát thần sắc của hai ông bà già, sắc mặt coi như bình thường, Mạt Mạt rót nước cho hai người họ, “Bà nội Lưu và ông nội Lưu uống nước.”
Ông cụ Lưu tương đối béo, cười lên giống như Phật Di Lặc, không hề mang dáng vẻ Trung y giống như trong tưởng tượng của Mạt Mạt, nếu không phải trên người một cỗ mùi thuốc Đông y, cô còn hoài nghi có phải ông của Lưu Miểu hay không.
Ông cụ Lưu uống nước xong, “Mạo muội quấy rầy cháu rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây