Vân Kiến đứng ở một bên bao quần áo, “Chị, mau thu xếp lại đi!”
Mạt Mạt nhìn thoáng qua dáng vẻ đã thành thói quen của Vân Kiến, bị đả kích.
Mạt Mạt thu dọn được một nửa, ngăn tủ đã chứa không nổi, Mạt Mạt đứng ở trước ngăn tủ, nhìn số vải công nghiệp mình đã tích trữ, quá chướng mắt.
Mạt Mạt móc hết số vải cô tích trữ ra, đặt vải bà ngoại tặng vào, lúc này mới đựng hết.
Vân Kiến nhìn chằm chằm vải công nghiệp bên chân, trầm mặc rất lâu mới nghẹn ra một câu, “Chị, cuộc sống của chị trôi qua quá khổ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây