Bụng Miêu Chí kêu cổn cổn, Mạt Mạt xem đồng hồ đã năm giờ, mùa hè đêm muộn, rất dễ xem nhẹ thời gian.
Mạt Mạt ôm Tùng Nhân đứng lên, Tùng Nhân ngủ lúc nào, Mạt Mạt cũng không biết.
Điền Tình đứng dậy, “Thời gian không còn sớm, con đi làm cơm.”
Thẩm Phương lôi kéo tay con gái, “Hôm nay cơm này để mẹ làm, con còn chưa nếm qua cơm mẹ nấu đâu! Mẹ nấu cơm ăn rất ngon đó!”
Miêu Chí nhìn vợ khoa tay múa chân, bàn tay đã vươn ra lại thu hồi lại, đây là nguyện vọng của vợ, ông ngăn cản thì vợ sẽ không vui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây