Mạt Mạt rót nước cho Điền Tình: “Mẹ, mẹ muốn đến sao không nói trước với con? Trời nắng nóng, mang nhiều đồ như vậy, đi bộ đến khu quân sự chắc chắn sẽ bị say nắng.”
Điền Tình đổ mồ hôi hột: “Không khoa trương như con nói đâu, trước đây mẹ đã đi rất nhiều nơi, không hề bị say nắng. Đừng lo, mẹ không sao, xem mẹ mang gì cho con này.”
Mạt Mạt xách túi lên: “Nặng quá.”
Điền Tình dễ dàng xách nó lên và đặt nó lên bàn: “Đó là bởi vì con thường xuyên không làm việc nên cánh tay của con yếu, mẹ xách đâu có nặng lắm đâu.”
Từ sau khi mang thai, Mạt Mạt chưa bao giờ mang xách bất kỳ vật nặng nào, bây giờ vật nặng nhất mà cô từng ôm là Tùng Nhân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây