Tùng Nhân ăn xong, Mạt Mạt vỗ cậu bé cho cậu bé nấc sữa, thằng bé nấc cụt, còn xì hơi nữa, tiếng này vang hơn tiếng kia, đã thế còn kêu liên hồi.
Mặt Trang Triều Dương đầy vạch đen: “Chắc chắn điểm này không giống anh.”
Mạt Mạt cạn lời: “Em là con gái, rất văn minh, chắc chắn là giống anh.”
Tùng Nhân đánh rắm đủ rồi, Mạt Mạt vỗ mông Tùng Nhân: “To lắm.”
Tùng Nhân nhìn Mạt Mạt chằm chằm với đôi mắt to đen láy: “A i.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây