Buổi sáng Mạt Mạt thức dậy, đối diện là đôi mắt của Trang Triều Dương, chớp mắt, ngáp một cái, miệng lẩm bẩm: “Hoá ra là đang nằm mơ, còn chưa tỉnh.”
Mạt Mạt nói xong, xoay người đạp rơi chăn mền, để lộ ra một bàn chân sưng lên một vòng, cọ vào gối đầu nhắm mắt lại.
Trang Triều Dương khẽ cười một tiếng, từ trên giường ngồi dậy, nắm lấy bàn chân Mạt Mạt, xoa bóp cho cô.
Cảm giác trên chân Mạt Mạt quá chân thực, mở to mắt, nắm lấy tai Trang Triều Dương, vặn một cái, anh xuýt xoa một tiếng: “Mạt Mạt, em định mưu sát chồng à?”
Mạt Mạt ngồi dậy, ôm Trang Triều Dương: “Thật sự là anh à, em còn tưởng đang nằm mơ cơ, anh đến lúc nào vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây