Buổi tối Mạt Mạt muốn ăn cay nên làm cá luộc, trong lòng Trang Triều Dương vẫn nhớ, chua là con trai, cay là con gái, Mạt Mạt ăn càng nhiều, anh càng vui vẻ, con gái, đúng là con gái rồi.
Khởi Hàng huých khuỷu tay Thanh Nhân đang vùi đầu ăn cơm: “Cậu út làm sao vậy? Sao cười mà lại khiến cho người khác sợ hãi như vậy?”
Thanh Nhân ngậm bánh bao, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sợ run cả người: “Thật sự đúng là khiến người ta sợ hãi.”
Trang Triều Dương nghiêng đầu nhìn hai thằng nhóc thối, thật sự là chướng mắt mà: “Mau ăn cơm đi, ăn xong thì cút về.”
Thanh Nhân ồ lên một tiếng, mỗi tay cầm một cái bánh bao, Khởi Hàng kêu gào: “Mẹ ơi, mấy đời cậu chưa được ăn cơm hả, chừa lại cho tôi với.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây