Cha Hứa Thành mở miệng: “Chúng ta đến nhà Tôn Tiểu Mi đi, cái gì con cũng không cần lấy lại, sau này con sống kiểu gì?”
Hứa Thành hé miệng: “Cha, mẹ, hai năm nay con đưa cho hai người hơn một trăm đồng dưỡng lão, cho con mượn trước đi, chờ sang năm con trả lại cho.”
Mẹ Hứa ôi chao vỗ bắp đùi: “Em trai con xuống nông thôn kết hôn, chúng ta đều cho sính lễ rồi, không có tiền.”
Cha Hứa cũng cúi đầu, cũng là ý tứ, đòi tiền thì không có, Hứa Thành hít sâu một hơi, hai người nhất định là có tiền, nhưng cũng không muốn lấy ra.
Mạt Mạt về nhà cất kỹ bánh ngọt, buổi trưa Trang Triều Dương không về, cô húp nốt cháo bột ngô buổi sáng còn lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây