Hai người đi vào rừng cây, Trương Ngọc Linh lắc tuyết trên một cây và cảm thấy chưa đã ghiền, sau đó lắc một cành cây khác. Mạt Mạt không nói nên lời, đôi khi tính cách của mẹ nuôi thực sự giống như một đứa trẻ.
Cây cối trong rừng khá rậm rạp, Mạt Mạt và Trương Ngọc Linh đi đến cái cây lớn nhất, Trương Ngọc Linh nhìn những cành cây cao mà cảm thấy tiếc vì không thể chạm vào chúng.
Mạt Mạt giật giật khóe miệng, bọn họ đi suốt một đoạn đường, tuyết trên cây cũng không còn.
Mạt Mạt đang định gọi mẹ nuôi về nhà thì có một giọng nói từ trong rừng cây phía sau truyền đến, Mạt Mạt nắm tay mẹ nuôi và di chuyển lỗ tai, Tôn Nhụy và Hà Liễu?
Hà Liễu tức giận gầm lên: “Tôn Nhụy, cô là đồ lòng tham không đáy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây