Buổi tối Trang Triều Dương về khá muộn, về đến nhà thì trời đã tối, chiếc quần bông đã ướt sũng. Mạt Mạt vội vàng tìm chiếc quần len cho Trang Triều Dương thay rồi mang chiếc quần bông ra phơi.
“Em ăn xong rồi, anh mau ăn đi!”
“Ừ.”
Trang Triều Dương vừa húp ngụm cháo thì nghe thấy có tiếng đập ở tầng dưới, mặc dù tòa nhà có cách âm tốt nhưng tiếng la hét quá to nên vẫn không thể ngăn được. Tôn Tiểu Mi hét như người điên, tiếng bát đập xuống đất rất vang.
Hứa Thành hét lên nhưng vô ích, Mạt Mạt nghe thấy Tôn Tiểu Mi hét lên liên tục: “Anh có lỗi với tôi, tôi sẽ để cho anh không có gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây