Thanh Nhân lo lắng nói: “Chị, chị có thể thay em trông chừng Lưu Miểu được không, đừng để người khác tha đi mất.”
Mạt Mạt không nói nên lời: “Kiểu hình dung này của em, lại còn tha đi mất?”
Thanh Nhân bĩu môi: “Anh rể năm đó cũng tha chị đi còn gì.”
Mạt Mạt: “...”
Hình như năm đó đúng là như vậy, cô dùng mọi cách để khiến anh trai tránh xa Trang Triều Dương, nhưng cuối cùng lại dụ sói về nhà, cô bị tha về ổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây