Mạt Mạt nín cười, kéo Lưu Miểu đang hoảng sợ vào nhà, ấn Lưu Miểu ngồi xuống, Tề Hồng nhiều chuyện tiến lên trước: “Con bé này, Thanh Nhân nói thích em như thế nào đó!”
Tay Lưu Miểu bám chặt vào thành ghế, lắp ba lắp bắp nói: “Anh ấy, anh ấy qua tìm em, sau đó nói muốn cùng phát triển với em, cùng nhau cống hiến vì Tổ quốc, còn nói muốn lấy kết hôn để làm mục đích qua lại, chị Mạt Mạt, sao anh ấy có thể như vậy, em cũng không thân quen với anh ấy, sao anh ấy có thể thích em chứ? Sau đó thì em chạy mất.”
Tề Hồng cười ha ha, cười quặn cả ruột lại: “Ha ha, cười chết tôi rồi, thằng nhóc Thanh Nhân này cũng quá thẳng thắn, đây gọi là một bước đến nơi, nhìn Lưu Miểu bị doạ kìa, nếu đổi lại thành tôi, nhất định sẽ cho Thanh Nhân một bạt tai.”
Mạt Mạt đỡ trán, suy cho cùng Thanh Nhân là em trai ruột, cô phải giúp em trai chứ, ho khan một tiếng: “Thì là, em đối với em trai chị có cảm giác gì không? Ví dụ như có hay không một chút thiện cảm?”
Mắt Lưu Miểu long lanh nhìn Mạt Mạt: “Thiện cảm là cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây