Mạt Mạt để Lưu Miểu vào nhà: “Cái này đắt quá, chị không thể nhận, em mang về ăn từ từ đi.”
Lưu Miểu đặt chúng lên bàn trà: “Em không lấy về đâu, bà nội em gửi cho em rất nhiều!”
Mạt Mạt nhìn hình dạng của gói giấy kraft, có ba cái, nặng hơn cân rưỡi. Thời đại này không phải ai cũng có được lạp xưởng đỏ, gần đây Lưu Miểu có rất nhiều gói, tất cả đều để dành ăn: “Có phải bà em gửi cho em tất cả những món ăn ngon ở nhà không?”
Lưu Miểu lắc đầu: “Không phải, cha mẹ em là liệt sĩ. Ừm, là liệt sĩ đặc biệt, hàng tháng không chỉ có tiền lương mà còn có các loại phiếu trợ cấp, tuy rằng ông nội em đã về hưu nhưng cũng có không ít các loại phiếu. Chị Mạt Mạt đừng lo, ở nhà em vẫn còn có.”
Hoá ra là như vậy, thảo nào bệnh viện rất chiếu cố Lưu Miểu, con liệt sĩ, thời đại này chỉ có một loại liệt sĩ đặc biệt, giống như cục an ninh quốc gia ở tương lai, cha mẹ của Lưu Miểu đều là anh hùng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây