Mạt Mạt liếc nhìn, đúng thật, Hà Liễu bị ngã nặng, ngồi hồi lâu cũng không đứng dậy được, người phủ đầy tuyết, bò lên mấy lần rồi lại ngã, Mạt Mạt nhìn thôi cũng thấy đau.
Tề Hồng càng cười vui vẻ, vừa rồi cô ấy chê bên ngoài lạnh nên vội vàng về nhà, bây giờ ôm Mạt Mạt đứng ở xa xem kịch.
Mạt Mạt kéo khăn quàng cổ, lạnh quá, cô không chịu được nữa: “Tôi về trước đây, lạnh quá.”
Tề Hồng xem cũng đủ rồi: “Tôi cũng đi về.”
Mạt Mạt cúi đầu đi tới, Tề Hồng ôm tay Mạt Mạt: “Chờ một chút, cô nhìn phía trước xem.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây