Mạt Mạt: “Nào chỉ là không tệ, thằng nhóc này có đầu óc làm ăn, cầm quân phiếu của anh chắp nối với đồng chí bán thịt, lần trước người ta còn giữ lại tảng mỡ cho nó.”
Trang Triều Dương: “Anh đã nhìn ra rồi, thằng nhóc này thật sự không muốn làm lính, giống như Thanh Nghĩa, một lòng một dạ suy nghĩ làm sao để mua bán, anh thật sự buồn phiền mà, nhà anh không có ai làm ăn hết!”
Mạt Mạt: “Đây cũng không phải là vấn đề di truyền, cũng có người trời sinh đã như vậy rồi.”
Trang Triều Dương đắp chăn cho Mạt Mạt: “Mặc kệ nó, chúng ta ngủ đi!”
“Vâng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây