Mộng Nhiễm ngẩng đầu nhìn Mạt Mạt, Thanh Nghĩa đẩy trả lại cho cô ấy: “Mau ăn đi!”
Hốc mắt Mộng Nhiễm có chút đỏ, ừm một tiếng, cúi đầu ăn trứng gà, cắn một cái thoả mãn vô cùng, giống như rất lâu rồi chưa được ăn, Mạt Mạt thấy vậy trong lòng cũng khó chịu, cuối cùng tim mềm nhũn.
“Bánh canh còn không ít, Thanh Nghĩa không ăn được nhiều như vậy, em ăn nhiều một chút.”
Thanh Nghĩa nghe xong, vội vàng lấy thêm một bát nữa cho Mộng Nhiễm, giọng mũi của Mộng Nhiễm rất nặng, cái đầu đều muốn chôn vùi trong bát rồi.
Mạt Mạt nhìn thoáng qua, hỏi Thanh Nghĩa: “Trong cái gùi của em là cái gì vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây